Nghệ thuật và tự nhiên thường gắn bó chặt chẽ với nhau đến mức không thể phân biệt được chúng. Mặc dù điều này có vẻ hiển nhiên khi nói đến tranh phong cảnh, nhưng nó cũng đúng với nghệ thuật trừu tượng. “Tôi không vẽ tự nhiên, tôi là tự nhiên,” Jackson Pollock đã đáp lại như vậy với lời chỉ trích gay gắt của Hans Hofmann rằng Pollock nên vẽ những cảnh dựa trên thế giới tự nhiên.
Nhiều người coi các tác phẩm theo trường phái Biểu hiện Trừu tượng như của Pollock chỉ đơn thuần là sự tiên phong bùng nổ màu sắc, tuy nhiên những nghệ sĩ này cũng tìm thấy nguồn cảm hứng từ hệ thực vật và động vật của thế giới xung quanh họ, mặc dù điều này chỉ được công nhận sau đỉnh cao của phong trào. Năm 1958, cuộc triển lãm “Tự nhiên trong Trừu tượng” tại Bảo tàng Nghệ thuật Mỹ Whitney đã thách thức quan điểm hạn chế về nghệ thuật trừu tượng, đưa ra ý tưởng rằng ảnh hưởng của tự nhiên là nền tảng của Biểu hiện Trừu tượng.
Tuy nhiên, triển lãm đó bị hạn chế theo cách riêng của nó, bỏ qua các nghệ sĩ nữ trong phong trào, chẳng hạn như Joan Mitchell, Lee Krasner và Grace Hartigan, những người rõ ràng đã vắng mặt. Hiện tại, một phiên bản mới của câu chuyện này đang được triển khai tại Bảo tàng Metropolitan của Manila ở Philippines, nơi triển lãm “Hoang dại: Nghệ thuật Trừu tượng về Tự nhiên của các nữ nghệ sĩ” được trưng bày đến hết ngày 22 tháng 6, với 34 nữ nghệ sĩ đã nắm bắt vẻ đẹp của tự nhiên bằng nghệ thuật trừu tượng.
“Phụ nữ từ lâu đã gắn liền với tự nhiên và môi trường, và với ‘Wild’ [‘Hoang dại’, tên của triển lãm], tôi muốn nêu bật tác động lâu dài của tự nhiên như nguồn cảm hứng thông qua các tác phẩm trừu tượng của những nghệ sĩ nữ này,” Kathy Huang, curator của triển lãm cho biết. “Sự khác biệt bây giờ là việc trở thành một con người của hải ngoại ngày càng trở nên phổ biến hơn, kết hợp các tài liệu tham khảo trực quan từ một tập hợp các địa điểm mà người ta có thể coi là nhà.”
Các nghệ sĩ nữ đương đại tiếp tục xây dựng tác phẩm dựa trên di sản của nghệ thuật trừu tượng lấy cảm hứng từ tự nhiên, cho thế giới ngày càng quốc tế hóa của chúng ta.
SARAH CUNNINGHAM
Sinh năm 1993, Nottingham, Anh
Sống và làm việc tại London
Trái: Sarah Cunningham, Rừng pha lê, 2023. Phải: Sarah Cunningham, Sự biến đổi của Biển, 2021.
Sarah Cunningham tạo ra những bức tranh trừu tượng thanh tao với màu sắc của kính vạn hoa, trong đó những dải màu xanh lam, xanh lá cây, vàng và đỏ gợi lên những hiện tượng tự nhiên, vang vọng những khung cảnh hoàng hôn, rừng rậm, phong cảnh núi non và đại dương không ngừng nghỉ. Lớn lên ở Nottingham, Anh, một thành phố giáp rừng, Cunningham đã sớm nuôi dưỡng sự gắn bó của mình với tự nhiên. Cunningham nói trong cuộc phỏng vấn Artsy Vanguard 2023–2024: “Cách bạn phân tách những điều này về mặt bản thể – động vật, con người, cây cối – Tôi luôn thấy cách suy nghĩ đó có vấn đề.”
Cunningham học mỹ thuật tại Đại học Loughborough trước khi nhận bằng Thạc sĩ hội họa tại Đại học Nghệ thuật Hoàng gia vào năm 2022. Bây giờ, ở tuổi 30, Cunningham được đại diện bởi Lisson Gallery, nơi tổ chức triển lãm solo của cô, “Rừng pha lê” ở London vào tháng 11 năm ngoái. Tác phẩm của cô hiện đang được trưng bày tại triển lãm nhóm “Accordion Fields” của phòng trưng bày.
Jadé Fadojutimi
Sinh năm 1993, London
Sống và làm việc tại London
Jadé Fadojutimi, The Woven Warped Garden of Ponder, 2021. Nguồn ảnh: Christie’s Images Ltd. 2024.
Những bức tranh trừu tượng của họa sĩ người Anh gốc Nigeria Jadé Fadojutimi bùng nổ với màu sắc tươi sáng và những nét cọ đầy năng lượng, tạo nên điều cô gọi là “phong cảnh cảm xúc” điều hướng địa hình giữa tâm lý bên trong và thế giới tự nhiên bên ngoài.
Trong những bức vẽ nhiều lớp của mình, nghệ sĩ đã nắm bắt được những nét đẹp mê hồn của tự nhiên. Điều này được thể hiện rõ ràng trong The Woven Warped Garden of Ponder (2021), một khung cảnh thiên nhiên rực rỡ ở quy mô lớn, tô điểm bởi những chuyển động và chi tiết mỏng manh, cực nhỏ, gần đây đã phá kỷ lục đấu giá của nghệ sĩ khi đạt 1,6 triệu GBP (2 triệu USD) tại Christie’s.
Fadojutimi, nghệ sĩ trẻ nhất có tác phẩm được Tate mua lại, được đại diện bởi các phòng trưng bày hàng đầu như Gagosian, Galerie Gisela Capitain và Taka Ishii Gallery.
Antonia Kuo
Sinh năm 1987, New York
Sống và làm việc tại Brooklyn
Trái: Antonia Kuo, In stereo, 2022. Phải: Antonia Kuo, Filament, 2021
Antonia Kuo đã phát triển một kỹ thuật vẽ tranh quang hóa, trong đó cô xử lý giấy nhạy sáng và hóa chất ảnh để tạo ra những bức tranh trừu tượng phức tạp trong khi vẫn sử dụng các phương pháp truyền thống.
Chapter NY đã công bố đại diện cho nghệ sĩ vào tháng 4 năm 2023. Cô ấy được giới thiệu trong “Wild: Women abstractionists on Nature” tại Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại ở Manila và vào tháng 5 năm 2024, tác phẩm của Kuo sẽ được giới thiệu trong triển lãm nhóm tại Project Native Informant ở London. Tiếp theo đó, vào tháng 6 năm 2024, Kuo sẽ tổ chức một triển lãm kép với Martin Wong tại Bảo tàng Nghệ thuật Frye ở Seattle.
Lilian Thomas Burwell
Sinh năm 1927, Washington, D.C
Sống và làm việc tại Washington, D.C.
Trái: Lilian Thomas Burwell, Joy, 1980. Phải: Lilian Thomas Burwell, Earthbound, 1972.
Họa sĩ và nhà điêu khắc 96 tuổi Lilian Thomas Burwell dành nhiều thời gian cho khu vườn của mình. “Đó là nơi tôi lấy cảm hứng từ việc làm vườn,” nghệ sĩ nói trong video cho triển lãm solo ở New York năm 2021, “Soaring,” do phòng trưng bày đại diện của cô, Berry Campbell, trưng bày.
Sau khi học tại Viện Pratt và trau dồi thêm kỹ năng ở Washington, D.C., trong studio của nghệ sĩ biểu hiện trừu tượng Benjamin Abramowitz, nghệ sĩ này đã nắm bắt được bản chất của thế giới hữu cơ, chuyển những mô hình uốn lượn và màu sắc rực rỡ trong khu vườn của mình thành những bức tranh hài hòa, gợi lên hình ảnh của hoa và cây.
Ví dụ, bức tranh Joy (1980) [Niềm vui] của cô thể hiện một nụ lá xanh với những nét cọ linh hoạt tràn ra mép khung vẽ, mô tả một góc nhìn vi mô về đời sống thực vật. Trong khi đó, các tác phẩm điêu khắc của cô, chẳng hạn như Montagne (2012), biến màu sắc rực rỡ, sống động của cảnh quan thiên nhiên thành một dạng giống như mảnh vỡ. Gần đây, người nghệ sĩ lớn tuổi này đã có mặt ở nhiều triển lãm, bao gồm cả triển lãm cá nhân năm 2023 tại Phòng trưng bày Berry Campbell mang tên “Enfolded”.
Marina Rheingantz
Sinh năm 1983, Araraquara, Brazil
Sống và làm việc ở São Paulo
Marina Rheingantz, Fffffff, 2018
Marina Rheingantz dựa trên ký ức về quê hương Brazil của mình để tạo ra những bức tranh bán trừu tượng, hình dung địa hình rộng lớn của những vách đá ven biển, cảnh quan rừng, dãy núi và vùng đất hoang sa mạc.
Lớn lên ở Araraquara, ngay trung tâm vùng nông thôn Brazil, Rheingantz vẫn giữ sự gắn bó với môi trường tự nhiên và thông qua các tác phẩm, nghệ sĩ đã tái tạo những phẩm chất phù du của chúng. Ví dụ: Fffffffff (2018) khắc họa địa hình miền núi màu xám được tạo điểm nhấn bằng những mảng màu cam và vàng sống động, khắc họa thiên nhiên trong trạng thái của một dòng chảy liên tục thay đổi.
Được đào tạo về mỹ thuật tại Fundação Armando Alvares Penteado ở São Paulo, Rheingantz được đại diện bởi White Cube và Fortes D’Aloia & Gabriel. Cư trú và làm việc tại São Paulo, Rheingantz đã trải qua một sự thăng tiến vượt bậc vào năm 2023, với triển lãm solo đầu tay “Maré” tại White Cube và doanh thu đấu giá kỷ lục vào tháng 3 năm ngoái.
Christine Ay Tjoe
Sinh năm 1973, Bandung, Indonesia
Sống và làm việc tại Bandung
Trái: Christine Ay Tjoe, Côn trùng nhỏ và những đôi cánh khác, 2013. Phải: Christine Ay Tjoe, … đến gặp vùng đất Trắng, 2012.
Sau thời thơ ấu ở trung tâm nhộn nhịp Bandung, Indonesia, Christine Ay Tjoe chuyển đến vùng ngoại ô rợp bóng cây tươi tốt. Tình yêu của Ay Tjoe đối với vùng nhiệt đới quê hương cô hiện rõ trong những bức tranh trừu tượng, trong đó hình bóng của hệ thực vật và động vật được miêu tả bằng những dải màu đầy kịch tính.
Trong Côn trùng nhỏ và những đôi cánh khác (2013), một bức tranh gồm màu đỏ, hồng và xanh lam, Ay Tjoe gợi lên những hình ảnh trừu tượng về hoa của Joan Mitchell. Trong khi đó, loạt tác phẩm “Blue Cryptobiosis” của cô (được trưng bày trong triển lãm “Spinning in the Desert” tại White Cube Hong Kong năm 2021) lấy cảm hứng từ trạng thái không hoạt động của các sinh vật trong điều kiện môi trường khắc nghiệt. Những bức tranh này, với những nét cọ màu xanh và đỏ, tượng trưng cho những hình dạng hoa thể hiện sự kiên cường khi đối mặt với nghịch cảnh. Những bức tranh của Ay Tjoe gợi lên vẻ đẹp huy hoàng của thiên nhiên, ngay cả khi nó phải đối mặt với những mối đe dọa ngày càng gia tăng của cuộc khủng hoảng môi trường.
Ay Tjoe bắt đầu sự nghiệp của mình là một nhà thiết kế đồ họa, học thiết kế đồ họa và in ấn tại Viện Công nghệ Bandung. Tại White Cube Mason’s Yard, nghệ sĩ đã trưng bày một triển lãm cá nhân mang tên “Tử số nhỏ hơn” từ tháng 11 năm 2023 đến tháng 1 năm 2024.
Elizabeth Neel
Sinh năm 1975, Stowe, Vermont
Sống và làm việc tại New York
Trái: Elizabeth Neel, Herald, 2019. Phải: Elizabeth Neel, First man in Situ, 2016.
Là cháu gái của họa sĩ vẽ chân dung Alice Neel, Elizabeth Neel tiếp tục theo bước chân của bà mình. Tuy nhiên, Elizabeth Neel khám phá mối quan hệ của con người với thế giới tự nhiên thông qua nghệ thuật trừu tượng, lấy cảm hứng từ nhiều tài liệu tham khảo được chọn lọc từ internet, truyền hình và các kho lưu trữ khác.
Neel, người được đại diện bởi Phòng trưng bày Pilar Corrias, được biết đến với những bức tranh vẽ hỗn loạn, thậm chí bạo lực, một số trong số đó (như Herald, 2019 và First Man in Situ, 2016) khám phá sự đối xứng hai bên trong nhiều sinh vật, giống như xét nghiệm Rorschach màu sắc.
Thông qua những bức tranh trừu tượng của mình, Neel cũng thăm dò tác động của sự can thiệp của con người vào thế giới tự nhiên. Ví dụ, trong Swamp Dump (2005), một bức tranh lấy cảm hứng từ vụ tai nạn máy bay năm 1996 ở Florida Everglades, nghệ sĩ đã khắc họa đống đổ nát do con người tạo ra tại một trong những địa điểm ít dân cư nhất ở Mỹ.
Dawn Ng
Sinh năm 1982, Singapore
Sống và làm việc tại Singapore
Dawn Ng, Tuyết lở III, 2022
Nghệ sĩ người Singapore Dawn Ng bị mê hoặc bởi băng. “Đối với tôi, băng chính là chất liệu hoàn hảo vì nó không thể tồn tại lâu. Nếu bạn nghĩ về sự thật rằng từ thời điểm chúng ta được sinh ra, chúng ta bắt đầu bước gần tới cái chết, thì băng tuân theo quy luật tự nhiên đó một cách sắc nét và lộng lẫy cô đọng nhất,” Ng nói trong một cuộc phỏng vấn với Tatler Asia.
Trong series “Into Air” của Ng (từ 2018 đến nay), được trưng bày gần đây nhất bởi phòng trưng bày đại diện của cô, Sullivan+Strumpf, vào năm 2022, các bức ảnh và phim cho thấy những khối băng màu đang tan chảy. Dự án kéo dài nhiều năm này khuyến khích người xem áp dụng cách nhìn chậm rãi khi xem tác phẩm, nhắc nhở người xem về sự phù du của cuộc sống. Trong khi đó, trong các bức tranh kết cấu của mình, Ng khám phá cách chuyển các mô hình tự nhiên thành các dạng trừu tượng. Ví dụ: The Earth Laughs in Flowers I (2021), đặc trưng bởi những nét vẽ màu xanh lam đậm và những đốm màu vàng huyền ảo, khắc họa ý tưởng của cô về sự phát triển tự nhiên, được miêu tả như một đường nét đơn lẻ mọc ra từ trung tâm, rực rỡ và kiên cường.
Sara Jimenez
Sinh năm 1984, London, Canada
Sống và làm việc ở New York
Sara Jimenez, Tropical Bounds (bộ ba), 2018
Sara Jimenez vẽ từ di sản Philippines của mình bằng cách biến những bức ảnh lưu trữ của Mỹ về Philippines thuộc địa thành những hình ảnh phong cảnh trừu tượng. Các tác phẩm của cô, chẳng hạn như Tropical Bounds (Bộ ba) (2018), thường sử dụng lớp phủ màu sắc rực rỡ và thiết kế dạng lưới trên các bức ảnh lịch sử để phá vỡ sự kiểm soát của thực dân đối với cảnh quan; Thay vì những mô tả điển hình, cô mời người xem xem xét lại quá khứ từ một góc nhìn mới mẻ.
Tương tự như vậy, trong các tác phẩm sắp đặt của mình, Jimenez kết hợp cách tiếp cận xúc giác với thiên nhiên. Thế giới mở ra vào thời điểm nào? (2022), được trưng bày tại Arts Quad của Cornell vào năm 2022, bao gồm một số loại vải màu hồng được gắn trên cây và cánh đồng, có họa tiết thực vật như một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của môi trường tự nhiên đối với bản sắc văn hóa và ký ức tập thể của chúng ta.
Kể từ khi tốt nghiệp Đại học Toronto và Trường Thiết kế Parsons, Jimenez đã trưng bày tác phẩm của mình trong các triển lãm cá nhân tại MadArt, Phòng trưng bày Morgan Lehman và Phòng trưng bày Rachel Uffner.
Diana Al-Hadid
Sinh năm 1981, Aleppo, Syria
Sống và làm việc tại New York
Diana Al-Hadid, Hot head, 2022
Bê tông, kim loại, bìa cứng, giấy và sợi thủy tinh: Đây là những vật liệu hàng ngày mà qua đó nghệ sĩ người Syria Diana Al-Hadid điêu khắc các hình dạng và công trình kiến trúc bí ẩn của mình. Các tác phẩm của Al-Hadid lấy cảm hứng từ sự hình thành địa chất và hình thái tự nhiên – núi, hoa và hang động – cô gặp trong thời thơ ấu ở Trung Đông.
Ví dụ: Hot Head (2022), một khung cảnh tươi sáng được làm từ thạch cao polyme, sợi thủy tinh, thép, vàng lá và bột màu, giống như một vụ phun trào núi lửa. Cô tạo ra những hình ảnh phong cảnh dường như đang trong trạng thái thay đổi, tan biến ngay trước mắt người xem.
Được đại diện bởi Kasmin, Al-Hadid đã giới thiệu triển lãm cá nhân đầu tay của mình với phòng trưng bày “Phụ nữ, đồ đồng và những thứ nguy hiểm” vào năm 2023. Tại đây, cô đã sử dụng những cách thể hiện tự nhiên để khám phá trải nghiệm của người nhập cư với Warda (2023), một tác phẩm bằng đồng tinh tế nhưng u ám hình một bông hoa nhài trắng tượng trưng cho câu chuyện của những người nhập cư bị nhổ rễ và tìm kiếm sự phát triển ở vùng đất mới.
Bài viết của Maxwell Rabb
Nguồn: Artsy
Lược dịch bởi Viet Art View