Logo loading

ERIN NICHOLLS, MỐI GẮN KẾT VỚI TRIẾT HỌC VÀ VĂN HÓA NHẬT

Họa sĩ minh họa người Úc Erin Nicholls luôn gắn kết với Nhật Bản. Dưới góc nhìn kỳ thú, cô tạo ra mô tả chi tiết về những khung cảnh Nhật Bản — từ những con phố lung linh ánh đèn neon đến những con đường đầy tuyết ở nông thôn. Sự say mê này […]
|Viet Art View

Họa sĩ minh họa người Úc Erin Nicholls luôn gắn kết với Nhật Bản. Dưới góc nhìn kỳ thú, cô tạo ra mô tả chi tiết về những khung cảnh Nhật Bản — từ những con phố lung linh ánh đèn neon đến những con đường đầy tuyết ở nông thôn. Sự say mê này không chỉ đơn giản là hình ảnh mà còn là sự say mê với triết lý sống của Nhật Bản; cách tiếp cận của người Nhật với nỗi buồn và dòng thời gian đang trôi.

Mối quan tâm của Erin được bắt đầu khi còn là một thiếu niên, với những cuốn sách và bản in của mẹ, mô tả phong cảnh truyền thống của Nhật. Cô đã đến thăm nước Nhật khi lớn lên và mối quan tâm đó càng trở nên mạnh mẽ. “Khi tôi đến Nhật Bản, tôi đã bị ấn tượng bởi sự khác biệt của nó, không chỉ với Úc, mà còn với các quốc gia châu Á khác. Thật khó để giải thích điều gì thu hút tôi ở văn hóa Nhật Bản, như thể gu của họ rất giống với gu của tôi”.

Một ví dụ là việc người Nhật sử dụng các đường thẳng và hình khối trong kiến trúc đô thị của họ. Series gần đây nhất của cô, A Night in Japan [Một đêm ở Nhật], mô tả nhiều khung cảnh trong một đêm, chẳng hạn như một cô gái trẻ ngồi trong cửa sổ nhà hàng và một người phụ nữ đứng đợi ở góc phố.

“Tôi thường thích các thiết kế hình học, đó là một phần những gì tôi yêu thích về cảnh đường phố Nhật Bản trong các tác phẩm của mình, với tất cả các biển hiệu hình chữ nhật của chúng.” Tác phẩm của Erin không chỉ gắn liền với những cảnh quan thành phố. Series A Year in Japan [Một năm ở Nhật] trước đây của cô là câu chuyện của một nhân vật nam không rõ khuôn mặt, anh khám phá môi trường xung quanh, bao gồm những cảnh quan nông thôn khác xa sự hối hả nhộn nhịp của đô thị.

Erin bị hấp dẫn bởi tính hai chiều mà Nhật Bản cung cấp. “Tôi thích sự pha trộn giữa những yếu tố cực kỳ hiện đại và truyền thống tồn tại ở Nhật Bản. Bạn có những thành phố đáng kinh ngạc như Tokyo, với tất cả công nghệ và kiến trúc mới nhất, và trong lòng thành phố, bạn sẽ bắt gặp một con hẻm với các nhà hàng yakitori [thịt gà xiên nướng] và đèn lồng.”

Cô tái tạo những cảnh này với độ chi tiết hoàn hảo, nhưng yếu tố hiện thực này không phải lúc nào cũng xuất hiện trong tác phẩm của cô. “Tôi luôn hướng tới chủ nghĩa hiện thực,” cô nói, nhưng khi cô bắt đầu sử dụng [bút] marker thay vì sơn dầu, đường learning curve [đường cong đồ thị thể hiện mối quan hệ giữa sự thành thạo và kinh nghiệm] trở thành một đường dốc.

Ban đầu cô vẽ trên khuôn khổ giấy nhỏ hơn nhiều. Sau khi chuyển sang những kích cỡ lớn hơn, cô cảm thấy có thể khắc họa mọi thứ thật chi tiết. Những thay đổi này khiến mỗi tác phẩm riêng lẻ của Erin thực sự là thành quả lớn của đam mê. Cô đã dành hơn một tháng cho mỗi tác phẩm trong series A night in Japan [Một đêm ở Nhật] của mình.

Trong khi các bối cảnh trong series này chủ yếu là sôi động và náo nhiệt, có một bầu không khí tách biệt và đơn độc xung quanh các nhân vật chính. Trong A Year in Japan [Một năm ở Nhật], dù bối cảnh phong phú nhưng hình ảnh lại tạo ra một bầu không khí buồn bã. Erin cho biết những nhân vật này được đặc trưng bởi sự cô độc, “nằm trong xã hội nhưng tách rời khỏi nó vì cảm giác cô đơn bên trong họ”.

Erin thích cách người Nhật tiếp cận ý tưởng về sự cô độc này. Cô đề cập đến câu nói “mono no aware” [đồng cảm vạn vật] — nhận thức về sự vô thường — như một điều gì đó cộng hưởng với cuộc hành trình của chính cô ấy.

“Chúng ta chỉ có một cuộc đời, vì vậy tôi nghĩ điều quan trọng là đừng để nó cứ thế trôi qua chúng ta. Có rất nhiều vẻ đẹp xung quanh chúng ta, thay đổi liên tục; nếu bạn không nắm bắt nó, bạn có thể bỏ lỡ một điều gì đó rất tuyệt vời”.

Điều này đã được Erin diễn tả hoàn hảo trên mặt tranh. Ban đầu, các nhân vật của cô có vẻ cô đơn, nhưng họ cũng có một sự điềm tĩnh nhất định. Họ được bao quanh bởi ánh sáng, hay ẩn hiện trong bóng tối, ở giữa nhiều người, nhưng vẫn là một mình. Erin coi những khoảnh khắc lặng lẽ ấy như những viên ngọc, những cơ hội để ngừng lại và suy ngẫm.

“Những cảnh tôi đã miêu tả không phải là đặc biệt tuyệt đẹp hay ngoạn mục,” cô nói. “Tuy nhiên, chúng cho mọi người xem xét kĩ lưỡng khoảnh khắc đó, hưởng thụ những chi tiết dù nhỏ nhất mà thường thì dễ bị bỏ qua.”

Nguồn: We Present

Lược dịch bởi Viet Art View

Chia sẻ:
Back to top