Logo loading

WONDERBUHLE — NHỮNG BỨC CHÂN DUNG LẤY CẢM HỨNG TỪ TRUYỀN THỐNG NAM PHI

Chúng ta sẽ không chạy nữa, 2021-22 (Được phép của BKhz Gallery) Mỗi bức chân dung của họa sĩ Nam Phi WonderBuhle đều có những bông hoa lấp đầy phông nền và bao phủ cơ thể nhân vật. Loại cây được đề cập, impepho, được sử dụng rộng rãi trong cộng đồng của anh, cả […]
|Viet Art View

Chúng ta sẽ không chạy nữa, 2021-22 (Được phép của BKhz Gallery)

Mỗi bức chân dung của họa sĩ Nam Phi WonderBuhle đều có những bông hoa lấp đầy phông nền và bao phủ cơ thể nhân vật. Loại cây được đề cập, impepho, được sử dụng rộng rãi trong cộng đồng của anh, cả về mặt y học và như một phương tiện để giao tiếp với tổ tiên. Anh kể với nhà văn Katie de Klee về cách tác phẩm của mình được truyền cảm hứng từ lịch sử, truyền thống và những kết nối gia đình thời thơ ấu khi anh lớn lên ở vùng nông thôn KwaZulu Natal.

Trong những bức chân dung khổ lớn của WonderBuhle, những nhân vật trang nghiêm bình tĩnh nhìn ra từ tấm toan của họ, làn da họ được bao phủ bởi một tấm màn hoa vàng kim. Anh sử dụng những bông hoa này để thử, chữa lành những tổn thương và bạo lực mà cộng đồng Da đen đã trải qua trong lịch sử gần đây của đất nước.

Abomdabu, 2021 (Được phép của Galerie Ron Mandos)

Wonder đã vẽ từ năm 2010 và vẽ màu từ năm 2018, nhưng ngôn ngữ hình ảnh hiện tại của anh chỉ nổi lên vào năm 2018 khi bắt đầu sử dụng họa tiết hoa lần đầu tiên. Biểu tượng này xuất phát từ những ký ức về thời thơ ấu ở làng Kwa-Ngcolosi, vùng nông thôn KwaZulu Natal. Ở đó, cây impepho, có hoa nhỏ hình ngôi sao màu trắng hoặc vàng, được sử dụng trong các nghi lễ truyền thống và làm thuốc chữa bệnh.

“Tôi bắt đầu phát triển biểu tượng trong tác phẩm của mình với những bông hoa,” Wonder nói. “Có rất nhiều sang chấn thế hệ ở đất nước này và tôi cần tìm ra một yếu tố mà tôi có thể sử dụng với tác phẩm của mình để đảo ngược điều đó. Bây giờ tôi có thứ xác định tôi là một họa sĩ, một thứ gì đó lấy từ ngôi nhà của tôi, gia đình của tôi, thứ gì đó mang lại cho tác phẩm của tôi cảm giác thân thuộc.”

Loại thảo mộc này chủ yếu được sử dụng trong văn hóa Zulu như một phương tiện để giao tiếp với tổ tiên và mời họ vào không gian. Nó cũng được sử dụng để làm sạch một không gian khi người ta cảm thấy có những linh hồn xấu chiếm giữ nó, hoặc thậm chí để làm sạch cơ thể. Việc sử dụng hoa Impepho trong tác phẩm là minh chứng cho thấy Wonder có mối liên hệ sâu sắc với di sản và trí tuệ của tổ tiên.

Saphenduka Injebomvu, 2020 (Được phép của BKhz Gallery)

Ukuqiniswa II, 2020 (Được phép của BKhz Gallery)

“Khi vẽ, tôi vay mượn nhiều từ tiềm thức của mình, và từ những ký ức xa xưa.”

Wonder lớn lên trong sự chăm sóc của mẹ và bà ngoại, cả hai đều là những người phụ nữ đứng đầu trong làng. “Mẹ tôi là một thầy lang; bà được cả cộng đồng biết đến. Bà có rất nhiều công việc với các loại thảo mộc và là một người rất tâm linh,” anh giải thích. “Đôi khi bà nói về số mệnh, giúp mọi người giải thích những thông điệp trong giấc mơ. Tôi đã thừa hưởng nhiều điều từ bà.”

Một số tác phẩm của Wonder được lấy cảm hứng từ việc chữa bệnh của mẹ anh. “Bà sẽ ngâm tay vào các loại thảo mộc có màu sắc khác nhau để loại bỏ năng lượng của thành phố trước khi thực hiện bất kỳ nghi lễ truyền thống nào. Những bàn tay hồng bao quanh tác phẩm của tôi là sức mạnh và sự chăm sóc của người mẹ bao quanh chúng ta,” anh giải thích. “Khi vẽ, tôi vay mượn nhiều từ tiềm thức của mình, và từ những ký ức xa xưa.”

Khi mẹ của Wonder đến thành phố để kiếm sống, anh sẽ ở bên bà của mình và bà sẽ kể cho anh nghe những câu chuyện cổ mà giờ đây tái hiện thành những biểu tượng siêu thực trong các bức tranh của anh. Ví dụ, trong một tác phẩm, hai cậu bé cầm một con rắn trên đầu. Mỗi người trong số họ chỉ có một mắt ở giữa trán và không có miệng. “Tôi đã được dặn nếu bạn nhìn thấy một con trăn trắng trong nhà, đừng đuổi nó đi. Và đừng nói với bất kỳ ai rằng bạn đã nhìn thấy nó. Đó là một dấu hiệu cho thấy vận may sẽ theo bạn,” Wonder nói.

Bức chân dung bà của anh, “iSbonakaliso” là một tác phẩm quyết định trong số những tác phẩm mới nhất của Wonder, có tiêu đề uNyezi, tiếng Zulu có nghĩa là mặt trăng hoặc “người ngồi giữa các vì sao”. “iSbonakaliso là một người rất quan trọng và riêng biệt,” Wonder nói, “Em trai tôi và các anh chị em họ không có cơ hội ở bên bà ngoại như tôi. Bà đã dạy tôi tất cả về cuộc sống, cách nhìn thế giới và cách cư xử như một người đàn ông. Bây giờ điều đó tùy thuộc vào tôi — truyền lại kiến thức của tổ tiên. Tôi ước mình có thể dạy các em theo cách mà bà tôi đã dạy tôi. Tôi bắt đầu tạo ra tác phẩm này để đại diện cho bà, quay lại để trao cho họ những gì tôi không thể trao cho họ.”

iSbonakaliso, 2021-22 (Được phép của Galerie Ron Mandos)

Untitled, 2021 (Được phép của BKhz Gallery)

“Tôi muốn bất kỳ đứa trẻ da đen nào, bước vào một gallery bất kỳ, hoặc một viện bảo tàng, và nhìn thấy chính mình trong đó, như một vị vua, một nữ hoàng.”

Qua những bức tranh, Wonder đang cố gắng giải phóng cộng đồng của mình. Các nhân vật của anh có cảm giác bình tĩnh và điềm đạm. Họ tự tin với không gian của mình trên khung, như thể họ biết rằng họ thuộc về nơi đó. “Trong hầu hết các trường hợp, tôi đang thúc đẩy chủ quyền của họ,” anh nói. “Tôi đang cho thấy rằng chúng ta cũng có các vị vua trong lịch sử Da đen của chúng ta. Tôi muốn nhấn mạnh rằng tất cả chúng tôi đều là Vua và Nữ hoàng và có trí tuệ châu Phi của mình”.

Màu xanh bạc của lá cây impepho đã trở thành màu phổ biến trong tác phẩm của Wonder, cả trên quần áo và phông nền. Nhưng làn da hoa dường như luôn lộ ra qua lớp vải mỏng như ren. “Trong một thời gian dài, mọi người nghĩ rằng màu tối không định nghĩa vẻ đẹp. Tôi muốn nhấn mạnh màu đen của da. Nó rất mạnh, đậm và tối đến nỗi nó nổi lên qua các lớp vải,” anh giải thích. “Tôi muốn mọi người được trao cho một không gian để họ nhận ra tiềm năng của chính mình.”

Wonder mô tả Nam Phi là một quốc gia đang trải qua những nỗi đau ngày càng tăng. “Đất nước này vẫn chưa phát triển đúng mức, và sự bất bình đẳng vẫn còn rất lớn. Chính phủ không hiểu văn hóa của giới trẻ. Và nếu bạn chưa tìm ra cách hỗ trợ những người trẻ tuổi, bạn có thể hướng tới tương lai nào?”

Tham vọng lớn của anh là trở thành một phần thế hệ đang lên của các bậc thầy Da đen toàn cầu, những người mang tiếng nói của họ đến với thế giới nghệ thuật và bắt đầu thống trị không gian. “Tôi muốn trở thành một phần của di sản mới, một dấu ấn của thời đại,” anh nói. “Tôi muốn bất kỳ đứa trẻ da đen nào, bước vào một gallery bất kỳ, hoặc một viện bảo tàng, và nhìn thấy chính mình trong đó, như một vị vua, một nữ hoàng.”

Nguồn: WePresent

Lược dịch bởi Viet Art View

 

 

 

 

 

Chia sẻ:
Back to top